Ba ngày sau, Thịnh Thiên ngoại thành, Đào Nguyên tửu lâu.
Tiền Hồng che mặt bằng một lớp khăn voan mỏng, vẫn khoác lên mình bộ hồng y diễm lệ, dáng người uyển chuyển thướt tha vô cùng bắt mắt.
Chỉ là bên hông nàng điểm xuyết thêm thanh bội kiếm, cùng ánh mắt lạnh lùng như sương giá, khiến không ít kẻ có ý đồ phải chùn bước.
Lý Thanh ngồi ở góc khuất, tự nhiên cũng nhận ra Tiền Hồng đang tiến về phía hắn.




